Thư viện

Sách, tài liệu

Giải nhì cuộc thi viết kịch bản 2022 – Phòng, chống mua bán người qua biên giới

424

|

603

|

0

|

0

|

1

Mã sách, tài liệu ID#00042
Thuộc chủ đề Kỹ năng phòng chống mua bán người
Loại sách Loại khác
Tác giả Dự án Em Vui
Ngày đăng tải
Chia sẻ Thích

Mô tả tóm tắt tài liệu


Đây là kịch bản dành GIẢI NHÌ cuộc thi viết kịch bản phòng, chống mua bán người do Dự án Em Vui phát động vào tháng 4/2022. Kịch bản mang tên Hãy cảnh giác, do các em thanh thiếu niên dân tộc thiểu số đến từ xã Lũng Pù – Mèo Vạc – Hà Giang thực hiện.

 

 

PHÒNG, CHỐNG MUA BÁN NGƯỜI QUA BIÊN GIỚI

Cảnh 1: Tại nhà của Mỷ

Bà May (mẹ của Mỷ) đang băm rau lợn:

Bà May: Húi….Xùy…..(đuổi gà)

Ra sân, đi lại sốt ruột:

Bà May: Ây dồ, sao hôm nay con gái đi chơi về muộn thế, mọi ngày đi học nó có về muộn thế này đâu, không biết nó đi dâu nữa, mai còn đi học mà…

(thoảng thốt): ấy trời, dạo này thấy dân làng bảo trẻ con thích nhau rồi rủ nhau bỏ học nhiều lắm, không biết là nó…..

Tiếng ông Và về trong sân 

Ông Và (đi thất thểu vì say rượu): Uống đi, uống đi nào, hầu chơ là hầu tà ố.

Bà May (ra đỡ chồng): Ôi trời, chồng với chả con. Tết nhất gì thì cũng phải uống vừa vừa thôi chứ, con gái ông nó đi chơi còn chưa về kia kìa.

Ông Và: Con Mỷ nó chưa về hả? Chắc nó muốn lấy chồng rồi đấy, cho nó nghỉ học thôi. Tôi quyết định mai cho nó nghỉ học để lấy chồng.

Bà May: Ông nói thật đấy à? Không nên đâu, nó còn thấp hơn cả cây ngô trên nương, còn dại dột như gà con mới nở, không được đâu.

Ông Và: Bằng tuổi nó con nhà bà Sua đã lấy chồng rồi đấy thôi. Nó thích thì cho nó lấy, kiểu gì mình chẳng được 2 con bò nhỉ  (Hề hề)

Bà May: Ông phải nghe tôi,cho nó đi học thì mới có kiến thức, sau này nó được đi làm cán bộ thì nó được sướng cái thân, chứ quanh năm làm nương rồi đi làm thuê như tôi với ông có đủ ăn đâu, 2 con bò ăn rồi cũng hết, lại khổ cả đời nó ra.

Ông Và: Bà nói cũng phải, Ừ thì tùy bà, tôi say rượu quá rồi, muốn đi ngủ

Bà May: Thôi ông ở nhà, tôi đi tìm con về nhé.

(Nói rồi đi ra sân khấu)

Cảnh 2: Tại khu đất trống

Mỷ đang chơi ném còn (pọ cáy) cùng các bạn( Minh họa bằng bài hát Ngày hội vùng cao)

Mỷ (nhìn lên trời): Úi da, muộn rồi đấy, thôi tao về nhà đây, mai còn đi học nữa, chúng mày cũng về được rồi đấy.

Say: Chơi tí nữa đi, mai đi học làm gì, chưa hết tết mà. Hay mày với tao đi Trung Quốc chơi đi, sang đấy tìm việc làm thuê luôn.

Mỷ: Tao không đi chơi đâu, mẹ tao bảo phải đi học thì mới có kiến thức, sau này mới đỡ khổ.

Say(bĩu môi): Dào ôi, đi học cũng ăn ngô mà không đi học cũng ăn ngô. Bố mẹ tao ở nhà làm nương cũng có ngô ăn, hay là mình bỏ học đi, mai tao cũng không đi học nữa, đi tìm chồng thôi, bảo nhà trai lấy bò sang nhà thôi.

Mỷ: Không. tao phải về nhà giúp bố mẹ cắt cỏ bò đã

 Say: Ừ, tao cũng phải  về mà

Mỷ và Say (đi một vòng trên sân khấu)

Say: Mỷ à, qua quả đồi này là đến nhà rồi đấy

Mỷ: Thế thì đi nhanh thôi.

Say: Ừ (kéo tay Mỷ chạy đi)

Đôi bạn gặp Pó và 1 người lạ đang ngồi trên xe máy

: Chào 2 em, 2 em đi đâu thế này?

Mỷ: Ơ, anh Pó ở xóm Vàng Dảo Tìa mà, anh cũng đi chơi tết à?

Pó: Ừ, anh đợi các em mà. Nhà các em ở đâu, anh sang chơi với.

Mỷ kéo Say ra một góc rồi thì thầm:

Mỷ: Say ơi, không được đâu. Mình khác về thôi, không tối rồi.

Say: Ừ, tao cũng sợ bố mẹ tao chửi lắm, làm sao bây giờ?

Mỷ: Để tao.

Mỷ: Bọn em sắp đến nhà rồi, em phải về hộ bố mẹ làm việc thôi.

(Kéo tay Say bỏ chạy)

Pó đón đầu Mỷ

: Ấy, làm gì mà đi vội thế Mỷ, anh thích em lâu rồi? Hay đi theo anh về làm vợ  anh nhé. Mình cùng nhau đi nương, sớm tối gần nhau như đôi chim cu, thân thiết như cây ngô với đất nhá.

Mỷ: Không.

: Nhà anh có nhiều ngô, ăn cả năm không hết, em sợ cái gì. 

Nói rồi đến túm tay Mỷ (Mỷ giằng ra)

: Về với tao làm vợ tao, mày không cần phải đi học nữa, ba ngày sau tao khác bảo bố tao sang nhà mày nói chuyện

Mỷ: Thả tôi ra, tôi không đi đâu. Tôi còn phải đi học mà. Có ai không cứu cháu với...

Say ơi, mày về bảo bố mẹ tao sang nhà Pó Già ở Vàng Dảo Tìa cứu tao về với nhé.

Pó kéo cô bé lên xe máy 2 người lạ phóng ra khỏi sân khấu.

Say: Mỷ ơi, mỷ.....( chạy đuổi theo ra khỏi sân khấu)

Cảnh 3: Bà May đi tìm con

Bà May( bắc tay làm loa): Mỷ ơi, con gái ơi, về nhà đi

Bà May(quay xuống khán giả): Các bác ơi, các bác có thấy con tôi đâu không? Ai biết nó ở đâu thì bảo tôi với.

Bà May: Mỷ ơi, Mỷ….

Bà May gặp Say

 

Bà May: Cái Say à, mày có thấy cái Mỷ đi đâu không?? Nó đi chơi từ sáng đến giờ vẫn chưa thấy về nhà, nỉa lo lắm.

Say: Nỉa ơi nó bị thằng Pó ở Vàng Dảo Tìa bắt về làm vợ rồi. Nó bảo ba ngày nữa nó sang nhà nỉa nói chuyện đấy.

Bà May: Thế hả? Thế nó có thích không? Nó còn phải đi học mà, nó lấy chồng sớm thế, nhà nước phạt nỉa không có tiền nộp đâu.,

Say: Nó bảo nó không thích đâu. Nó bảo tôi về báo cho nỉa đi cứu nó đấy. Thôi, tôi về nhà đây.

Bà May: Chết rồi, làm sao bây giờ, nó còn bé quá,nó còn chưa cao bằng cây ngô non trước nhà, lấy chồng thì biết làm cái gì chứ.( đi đi lại lại suy nghĩ)

Cảnh 4: Tại nhà của Pó

Ông Già ngồi trong nhà hút thuốc lào

Có tiếng gọi ngoài sân:

- Ông Xìa Già có nhà không nhỉ?

Ông Già: Ai gọi gì tôi đấy?

Ra mở cửa

Ông Già: Ấy dồ, ông bà Nỏ Sính à. Qu‎y hóa quá, mời vào nhà.

Tất cả vào ngồi ở bàn

Ông  Và: Ông Già à, hôm nay tôi sang để đón con Mỷ về, thấy bạn nó bảo nó bị thằng Pó nhà ông bắt về làm vợ.

Ông Già: Trời, thằng Pó nhà tôi đi chơi từ hôm qua chưa về, có thấy nó kéo đứa nào về đâu?

Bà May: Thế con gái tôi đâu rồi, nó có thể đi đâu được( khóc)

Ông Già: Bà bình tĩnh đã, để tôi gọi điện cho thằng Pó xem sao?

( ông Già gọi điện nhưng thuê bao). Chết rồi, sao máy nó lại không liên lạc được thế này.

Ông  Và: Chuyện đã như thế này, chúng ta phải báo cho cô giáo, trưởng xóm và cán bộ xem như thế nào?

Cảnh 5: Tại ủy ban xã ( 5 ngày sau)

Công an xã: Qua nhận được thông tin từ phía gia đình ông Và, ông Gìa. Công an xã đã phối kết hợp với công an các xã vùng biên điều tra và truy tìm ra tung tích của kẻ lạ mặt đã dụ dỗ lôi kéo Pó lừa gạt Mỷ thông qua hành vi kéo vợ để bắt Mỷ bán qua Trung Quốc và đã dẫn được Mỷ về. Những kẻ lừa bán Mỷ sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

( Mỷ bước vào, vừa khóc vừa ôm mẹ)

Bà May: Về là được rồi, mẹ thương và lo cho con lắm.

Ông Và: Gia đình tôi cảm ơn cán bộ, cảm ơn cô giáo, bác trưởng xóm nhiều lăm. Không có mọi người không biết giờ con Mỷ sẽ ra sao?

Cô Giáo: Chúng ta cần cảnh giác với những kẻ lạ mặt, cho đi nhờ xe hay ngay cả những người là người yêu, hứa hẹn cho chúng ta thật nhiều tiền. Hôm nào phải nhờ các chú công an xuống trường tuyên truyền với các em học sinh biết về các thủ đoạn, hành vi của bọn buôn người cho các em biết cách phòng tránh, tự bảo vệ mình.

Công an xã: Chúng tôi lúc nào cũng sẵn sàng cùng nhà trường để bảo vệ các em!!!

Mỷ: Các bạn ơi chúng ta hãy cùng đến trường đi học, vì chỉ có đi học mới có kiến thức để xây dựng cuộc sống ngày càng ấm no, hạnh phúc. Đừng vì lợi ích trước mắt mà bị lừa bán đi.  Vì tương lai tốt đẹp hơn chúng ta cùng nhau phấn đấu “KHÔNG TRỞ THÀNH NẠN NHÂN CỦA BỌN BUÔN BÁN NGƯỜI”.

 

Bình luận


Chưa có bình luận nào .!.

SÁCH, TÀI LIỆU LIÊN QUAN