Đây là kịch bản dành GIẢI NHÌ cuộc thi viết kịch bản phòng, chống mua bán người do Dự án Em Vui phát động vào tháng 4/2022. Kịch bản mang tên Trai gái như nhau, do các em thanh thiếu niên dân tộc thiểu số đến từ xã Trường Sơn, Quảng Ninh, Quảng Bình thực hiện.
TRAI GÁI NHƯ NHAU
“Trẻ em như búp trên cành. Biết ăn, biết ngủ, biết học hành là ngoan”
Đúng vậy, việc của trẻ em là phải ngoan, nhưng không phải đứa trẻ ngoan nào cũng sẽ nhận được tình yêu thương của ba mẹ. Trong xã hội hiện đại ngày nay, vẫn không thiếu những gia đình mà ở đó, sự phân biệt “trọng nam khinh nữ” vẫn còn tồn tại dai dẳng, nhất là đối với những dân tộc thiểu số, đây chính là nguyên nhân của bi kịch bất hạnh không chỉ cho người lớn mà còn cho trẻ em. Tư tưởng cổ hủ, lệch lạc đó chính là mầm mống cho hành vi bạo hành, buôn bán trẻ em, nhiều trường hợp đã dẫn tới những hậu quả vô cùng đáng tiếc mà nạn nhân chính là những trẻ em gái.
Anh Nhà kết hôn với chị Nhâm được 7 năm và có với nhau 5 mặt con. Dù những đứa trẻ rất khỏe mạnh và vô cùng ngoan ngoãn, nhưng anh Nhà là một người nghiện rượu, không một ngày nào người ta không thấy anh lăm lăm chai rượu trong tay. Cứ uống say, anh lại về nhà gây sự, đánh đập vợ con. Mở đầu sự ồn ào đó, thường là câu chửi vợ:
Hoặc:
Chị Nhâm nhẫn nhịn chịu đựng tình cảnh đó mà không lên tiếng, bởi chị nghĩ rằng mọi tội lỗi là do chị, do chị không sinh được con trai cho anh. Nhiều lần trong cơn say, anh ta đã thượng cẳng chân, hạ cẳng tay đánh vợ, chị Nhâm đau đớn quá bỏ chạy, thế là anh Nhà trút cơn giận lên những đứa con gái. Tiếng la hét, khóc lóc om sòm cả một bản. Lâu dần, bà con xung quanh không còn can gián, khuyên ngăn nữa, bởi họ biết, những trận đòn đó của anh Nhà còn lâu mới kết thúc. Đến khi nào chị Nhâm sinh được con trai thì mới hết cảnh đánh nhau…
Hôm nay, anh Nhà lên UBND Xã nhận bò giống do Nhà nước trao tặng cho các hộ nghèo thuộc diện đặc biệt khó khăn, anh vô tình bắt gặp Hồ Chinh. Chinh bằng tuổi anh, nhưng sớm bỏ làng lên phố để làm ăn. Không biết làm ăn gì nhưng dạo này ai cũng khen anh ta rất khá. Thấy anh Nhà, Chinh rủ anh Nhà vào uống nước nói chuyện phiếm. Rượu vào lời ra, anh Nhà bắt đầu than vãn:
Thêm một tợp rượu, anh ta tiếp:
Nghe anh Nhà rên rỉ, Chinh ra bộ thông cảm, anh ta chuốc cho anh Nhà thêm vài ly rượu rồi ngọt nhạt:
Thấy anh Nhà có vẻ đồng tình, Chinh giả lả tiếp:
Thấy anh Nhà đã rơi vào bẫy của mình, Chinh nói luôn:
Anh Nhà nghe vậy thì giật mình:
Anh Nhà nghe thế thì xuôi xuôi, hỏi tiếp:
Hồ Chinh cười nhạt:
Anh Nhà nghĩ ngợi, một đứa con gái đổi lấy một con bò, hai đứa là 2 con, ba đứa là ba con...Vậy vẫn lời lắm, mà có khi ở với người ta, chúng nó lại sung sướng hơn mình thì sao. Nghĩ một hồi, anh Nhà nói:
Hồ Chinh thấy anh Nhà đồng ý thì vô cùng mừng rỡ, chuyến này, hắn lại giàu to...
Chuyến đi chợ huyện hôm đó về, anh Nhà mua một mâm đầy thức ăn ngon và áo quần mới cho cả nhà. Chị Nhâm và mấy đứa trẻ vô cùng hoang mang, không hiểu tại sao hôm nay, ba của chúng lại tốt với chúng quá vậy, có đồ ăn lại có thêm áo quần đẹp. Sau khi cả nhà ăn no nê, lựa lúc mấy đứa con đi ngủ cả, anh Nhà kéo tay vợ ra sân ngồi nói chuyện:
Anh Nhà tiếp:
Anh Nhà nóng mặt:
Chị Nhâm giàn giụa nước mắt:
Sáng hôm sau, nhân lúc anh Nhà lên rẫy, chị Nhâm vội vàng đi tìm cô Thu, cô Thu là cán bộ xã, cô vốn là người kinh lên đây công tác theo chồng. Chị Nhâm tin rằng chỉ có cô Thu mới có thể cứu lấy chị và những đứa con của chị.
Nghe chị Nhâm nói sơ về tình hình xong, chị Thu hiểu ngay ra vấn đề. Chồng của chị là bộ đội biên phòng, chị đã từng nghe anh kể về những kẻ buôn bán trẻ em đội lốt dân bản. Chúng lừa lọc những người như anh Nhà để che đậy tội ác của mình. Không thể ngồi im nhìn những đứa trẻ vô tội bị đưa vào chỗ chết, chị Thu hứa với chị Nhâm nhất định sẽ giúp chị giữ lại con, đồng thời giúp anh Nhà tỉnh ngộ.
Mấy hôm sau, chị Thu cùng anh Nam – Trưởng Công an xã tìm đến nhà của anh Nhà. Vừa gặp anh Nhà, chị Thu nói luôn:
Chị Thu thở dài:
Anh Nhà nhíu mày, tiền án, tiền sự gì, anh không hiểu gì hết. Anh Nam tiếp lời chị Thu:
Anh Nhà bàng hoàng, không tin nổi vào tai mình. Chị Thu ôn tồn:
Tai của anh Nhà như ù đi. Đợi anh định thần lại, chị Thu mới tiếp lời:
Lời nói của chị Thu đã giúp anh Nhà tỉnh ngộ, lâu nay anh lầm lỡ trong tư tưởng lạc hậu, suýt nữa còn làm hại tới con ruột của mình. Từ nay, anh nhất định sẽ trở thành người cha tốt, con gái hay con trai, đâu còn quan trọng nữa.
Chưa có bình luận nào .!.